Giải đấu ở Eastbourne chẳng lớn lao gì, nó chỉ là giải đấu thuộc đẳng cấp ATP World Tour 250. Nó cũng mới chỉ là danh hiệu thứ 2 mà tay vợt cựu số 1 thế giới người Serbia giành được trong mùa giải năm nay, nhưng nó lại đến rất đúng lúc khi Djokovic cần một điểm tựa cho Wimbledon ở All England Cup.
Djokovic quyết định đến với giải đấu Eastbourne vào giờ chót, khi chỉ nhận suất wild-card để tham gia vòng chính đơn, sau khi BTC đã lên khung danh sách tham dự. Thế nhưng, quyết định “chữa cháy” đó đã trở thành quyết định sáng suốt, khi Djokovic liên tục đánh bại Vasek Pospisi, Donald Young (Mỹ), Daniil Medvedev và cuối cùng khuất phục Gael Monfils trong trận chung kết chỉ kéo dài 76 phút. Lâu lắm rồi, người ta mới thấy một Djokovic tự tin như thế.
Kể từ ngôi vô địch đầu tay trong mùa giải năm nay tại Qatar Open, chiến thắng mà người ta tưởng rằng sẽ giúp Djokovic sớm chấm dứt quãng thời gian nửa sau mùa giải 2016 đầy thảm họa, nhưng trái lại, lại đưa anh đối mặt với một giai đoạn tăm tối khác trong sự nghiệp khi anh liên tục thất bại ở Grand Slam, ở Masters 1.000 và ở cả những giải đấu “nhỏ lẻ”.
Trong khi đó bộ đôi Roger Federer và Rafael Nadal, những người tưởng đã bị Djokovic “đè vào dĩ vãng” lại tiếp tục chơi thăng hoa một cách rất khó tin. Đây mới là lúc người ta trông thấy một Djokovic hoạt bát, đầy khát khao trên sân đấu và quan trọng nhất, anh biết rằng anh đang cầm vợt để làm gì, để là một tay vợt chuyên nghiệp săn tìm danh hiệu.
Với 4 trận thắng liên tiếp tại Eastbourne, Djokovic sẽ tìm lại sự tự tin và sẽ là một tay vợt đáng xem ở SW19 năm nay. Giờ đây, Djokovic đang nỗ lực thắng danh hiệu Wimbledon lần thứ 4 trong sự nghiệp. Nếu giành được chiến tích này, anh sẽ trở thành tay vợt đầu tiên kể từ thời của Patrick Rafter hồi năm 1998, giành được một danh hiệu ATP World Tour ngay tuần lễ trước khi Wimbledon khởi tranh, sau đó lại đăng quang ở All England Club ngay sau đó 2 tuần lễ.
Để phục vụ cho mục tiêu chiến lược của mình, Djokovic đã tăng cường cựu tay vợt người Croatia – Mario Ancic, vào đội hỗ trợ cho anh ở Wimbledon. Ancic sẽ hợp tác cùng “đại sư phụ” Andre Agassi để lo lắng tham vọng của Djokovic, tham vọng có thể nói là cuối cùng, nếu anh vẫn muốn trở thành một tay vợt lớn như Federer, như Nadal.
“Mario là một người bạn rất thân, rất tốt của tôi. Anh ấy từng là tay vợt xếp hạng 7 thế giới và anh ấy cũng đã từng đánh bại chính Federer ở đấu trường Wimbledon. Tôi và anh ấy vẫn thường giữ liên lạc và anh ấy là người bạn thân nhất mà tôi có kể từ khi chơi quần vợt chuyên nghiệp. Anh ấy đã chọn một con đường khác trong cuộc sống nhưng tôi đã lôi kéo anh ấy quay lại với thể thao. Tôi hạnh phúc khi được trải nghiệm thời gian trên sân tập cùng với anh ấy ở London, và bên cạnh cả Agassi nữa”. Djokovic cho biết,