Chiếc nôi của những nhà vô địch (Chương XX): Rincón de Soto - Fernando Llorente

14:31 Chủ nhật 24/06/2012

Rincón de Soto là một thị trấn ở La Rioja với 3.800 cư dân, chỉ cách Navarra 2km. Trước khi có sự nổi lên của cầu thủ Fernando Llorente, vùng đất này được biết đến với những giống lê từ năm 2002. Ngoài ra, cầu thủ Rincon Ruben Pardo – một trong những viên ngọc của đội trẻ Real Madrid cùng danh hiệu vô địch châu Âu trong màu áo đội tuyển U19 Tây Ban Nha, cũng tạo nên tiếng tăm cho vùng đất này.

Fernando Llorente luôn được bố mẹ cưng chiều trong gia đình. Cậu bé chào đón thế giới này khá muộn, khi mà bố mẹ cậu không còn mong đợi có thêm em bé nào nữa – lúc đó họ đã có 2 người con. Nhưng rồi cậu bé nhỏ xinh đó đã xuất hiện và nhanh chóng trở thành một thành viên đặc biệt trong gia đình. Với mái tóc vàng và đôi mắt màu xanh biếc, Fernando bắt đầu chơi bóng trong sân trường mà cậu theo học, ngôi trường nằm ngay cạnh nhà cậu ở Rincón de Soto. Sân bóng đầy cát, nơi lũ trẻ tụ tập giờ giải lao, đã không còn gì xa lạ với cậu bé. Chính tại nơi đây đã đào tạo ra một cầu thủ Fernando dạn dày sương gió như ngày hôm nay.

Ở đội Alevin, Funes

Gia đình cậu chỉ có truyền thống liên quan đến đấu bò, bắt nguồn từ cha cậu, vốn là một đồ tể. Ông đã đi hết từ lễ hội này đến lễ hội khác để bán thịt của những con bò từng chiến đấu ở các vùng của La Rioja. Không có một chút gì dính dáng đến bóng đá cả. Duy chỉ có ông chú của Fernando, một fan hâm mộ cuồng nhiệt của Athletic, có liên quan đến môn thể thao vua này.

Bất chấp điều đó, “cậu bé Llorente” – cách gọi thân mật so với chiều cao đáng nể của cậu – đã trở thành một cầu thủ bóng đá. Bằng một tài năng tự phát, không có bất cứ sự khích lệ nào từ phía gia đình, cậu đã phát triển kỹ năng tấn công của mình và trở thành một cầu thủ chủ chốt trên sân. Có khi cậu bé sút bóng từ một góc hẹp, dắt bóng qua tất các cầu thủ đối phương để ghi bàn hay tung đường chuyền quyết định để đồng đội ghi bàn. Khả năng xử lý bóng bằng chân của Llorente cực kỳ ấn tượng và chiều cao của cậu cũng nổi bật hơn bạn bè cùng trang lứa rất nhiều. Vì ở River Ebro de Rincón không có đội bóng Alevín (lứa tuổi 11-12) nên khi bắt đầu đi vào con đường bóng đá chuyên nghiệp, Llorente đã đến Funes, một thị trấn ở Navarra nằm ngay cạnh Rincón. Khi đó cậu bé mới có 10 tuổi và là cầu thủ xuất sắc nhất trong đội bóng. Ở đó, Kike Mayayo, chuyên gia săn lùng cầu thủ trẻ của Rivera Navarra, đã phát hiện ra tài năng của cậu bé khi xem cậu chơi trên sân. Ngay lập tức, ông gọi điện cho Miguel De Andrés, người phụ trách lớp cầu thủ triển vọng ở Navarra.

Tham gia hoạt động ngoại khoá

Tất cả bắt đầu từ đó. Mayayo và De Andrés đã thuyết phục cha mẹ cùng anh trai của Fernando cho phép cậu bé đến chơi cho Bilbao ở giai đoạn cuối của mùa giải. Đây quả thực là điều khó khăn vì cậu bé còn quá nhỏ và chưa bao giờ ở xa gia đình. Còn khó khăn hơn khi José Mari Amorrortu thuyết phục họ rằng cậu bé Llorente sẽ chuyển đến Bilbao để chơi cho đội Athletic và học tập ở đó trong 1 năm. Cuối cùng Amorrortu đã thực hiện nhiệm vụ thành công thông qua việc liên hệ với một số người bạn để nhờ họ chăm sóc cho cậu bé mảnh khảnh này.

Khi khoác áo Athletic Bilbao

Và mọi thứ đã diễn ra như thế đó. Llorente xa gia đình và đến nơi ở mới tại Las Arenas cùng với bố mẹ mới. Với cậu bé, đó là những tháng ngày khó khăn với bao đêm khóc sưng cả mắt cho đến khi cậu quen dần với cuộc sống mới của mình. Hai năm sau, cậu chuyển vào khu nhà ở dành cho cầu thủ nước ngoài của Athletic ở Derio. Và tại nơi đó, Fernando Llorente ngày nào đã trở thành một người đàn ông thực thụ, và trên hết là một cầu thủ chuyên nghiệp.

Kỷ niệm khó quên... Llorente đã chơi một mùa giải trọn vẹn mà không ký hợp đồng, không nhận tiền lương.

Llorente lúc 27 tuổi

Ngay từ lúc còn trẻ, Llorente đã được kỳ vọng là tương lai của Athletic. Fernando đã trải qua những mùa giải tuyệt vời, nhưng điều đó không kéo dài được lâu. Điều tồi tệ nhất, chắc chắn là khi Javier Uria trở thành chủ tịch của câu lạc bộ và Andoni Zubizarreta ngồi vào chiếc ghế Giám đốc thể thao. Những nhà lãnh đạo cho rằng Llorente cần phải ký một bản hợp đồng, nhưng về phía Fernando, anh không chấp nhận các điều kiện mà bên phía Athletic đưa ra. Tuy nhiên, cầu thủ này vẫn tiếp tục chơi cho câu lạc bộ Bilbao, mà không cần đến hợp đồng cũng như không nhận một đồng lương nào trong suốt mùa giải. Sau đó, khi chủ tịch mới Lamikiz cùng bộ sậu của mình nắm quyền điều hành câu lạc bộ, hai bên đã đạt được thỏa thuận và Fernando đặt bút ký một bản hợp đồng mới với những điều khoản tốt hơn rất nhiều so với các đồng đội khác.

(Bạn đọc: Amigovietnam - theo Marca)

* Bài viết thể hiện quan điểm cá nhân của bạn đọc.

Mời bạn đọc tiếp tục chia sẻ những bình luận, cảm xúc về các nhân vật, sự kiện, các giải bóng đá bằng cách email về banbientap@tinthethao.com.vn. Các quy định về cộng tác, vui lòng đọc tại đây.

Trân trọng,

Ban biên tập TinTheThao.com.vn

* Bài viết thể hiện quan điểm cá nhân của bạn đọc.

Mời bạn đọc tiếp tục chia sẻ những bình luận, cảm xúc về các nhân vật, sự kiện, các giải bóng đá bằng cách email về banbientap@bongda.com.vn. Các quy định về cộng tác, vui lòng đọc tại đây.

Trân trọng,

Ban biên tập Báo Thể thao Việt Nam

00:00 30/11/-0001
Chia sẻ
Loading...

Bài viết mới Bài cùng chuyên mục