Bình luận: Mkhitaryan - Sức mạnh đằng sau "siêu tiền vệ"

16:16 Thứ năm 18/07/2013

Ngay trước mùa giải mới, Dortmund công bố bản hợp đồng kỷ lục của họ, tiền vệ Henrikh Mkhitaryan. Anh là ai, vì sao anh lại được gọi là "siêu tiền vệ"? Câu trả lời nằm ở bản thân Mkhitaryan, ở truyền thống gia đình và ở niềm vinh dự đại diện cho quốc gia của anh.

Khi Jadson - ngôi sao giúp Shakhtar Donetsk vô địch UEFA Cup năm 2009 – rời Ukraina để hồi hương đầu quân cho Sao Paolo, nhiều chuyên gia cho rằng Shakhtar sẽ mua một tiền vệ Brazil khác để thế chỗ cho anh. Đó dường như là giải pháp duy nhất để giúp đội bóng lấp được khoảng trống mà Jadson để lại.

HLV Mircea Lucescu nghĩ đơn giản hơn. Thay vì bỏ tiền ra mua một cầu thủ khác, ông đẩy Henrikh Mkhitaryan lên đá ở vị trí số 10, phá vỡ truyền thống chỉ sử dụng các cầu thủ Brazil trên hàng công của chính ông. Ngay lập tức, ngôi sao người Armenia trở thành một trong những tiền vệ tấn công nguy hiểm nhất châu Âu.

Tất nhiên, trước khi Jadson rời đi, Mkhitaryan phải chơi ở vị trí trung tâm một phần là do Fernandinho (nay đã là người của Man City) bị gãy chân, nhưng cũng hiếm người đoán trước được phong độ chói sáng của anh khi được chơi ở vị trí sở trường. Trong 14 trận đấu đầu tiên ở mùa giải trước , anh ghi được 16 bàn. Con số này được nâng lên thành 25 bàn khi anh giúp Shakhtar bảo vệ chức vô địch giải quốc nội Ukraina.

Dù vậy, anh lại không phải là một tiền đạo đúng nghĩa. Theo chính Mkhitaryan, anh là một tiền vệ có thể chơi lùi sâu để kiến thiết lối chơi cho đội bóng, nhưng cũng có thể dâng cao trực tiếp tham gia tấn công. Trong hệ thống chiến thuật 4-2-3-1 vô cùng linh hoạt của Shakhtar, anh là cầu nối giữa hàng tiền vệ và tiền đạo chủ công Luiz Adriano.

Thật dễ hiểu vì sao HLV Jurgen Klopp lại muốn đưa anh về Dortmund: Mkhitaryan có khả năng tìm kiếm và tạo ra những khoảng trống vô cùng quan trọng đối với lối chơi phòng ngự phản công của Dortmund. Anh cũng rất mạnh mẽ và lạnh lùng trong những pha dứt điểm, khiến cho hàng công của Dortmund không giảm bớt sự nguy hiểm ngay cả khi họ đã mất Mario Goetze.

Liệu Mkhitaryan có hòa nhập được với lối chơi của Dortmund hay không? Thời gian sẽ có câu trả lời, nhưng những dấu hiệu đầu tiên hết sức tuyệt vời (2 bàn thắng, 2 kiến tạo trong 3 trận đấu giao hữu vừa qua).

Bản thân ngôi sao Armenia cũng có nhiều ưu điểm sẽ giúp ích rất nhiều cho việc hòa nhập: anh rất giỏi ngoại ngữ (biết tới 5 thứ tiếng) và luôn biết học hỏi. Trong những năm tháng đầu tiên ở Shakhtar, anh chủ động tìm ra cho mình những phương pháp luyện tập riêng để phát triển tài năng, dưới sự hướng dẫn của HLV Lucescu.

Chiến lược gia người Romania nhớ lại: “Ban đầu, cậu ấy gặp nhiều khó khăn, nhưng rồi mọi chuyện đều ổn thỏa. Mkhitaryan hòa nhập rất tốt với Shakhtar bởi cậu ấy rất thông minh. Cậu ấy hiểu rất nhanh, rất cặn kẽ mọi vấn đề, và luôn ý thức được những điều cần làm. Mkhitaryan luôn là người hoàn thành nhanh nhất mọi giáo án luyện tập mà BHL đề ra.”

Cha của Mkhitaryan, Hamlet, là một tiền đạo rất nổi tiếng ở Armenia trong thập niên 1980. Ông giành nhiều chức vô địch, nhưng chỉ vài tháng sau khi Henrikh ra đời, ông đã cùng gia đình chạy sang Pháp để tránh chiến tranh Azerbaijan. Đây cũng chính là nơi mà cậu bé Henrikh nảy sinh tình cảm với trái bóng tròn.

Từ khi còn rất nhỏ, Herikh đã luôn say mê bóng đá: “Khi còn bé, lúc nào tôi cũng lẽo đẽo theo bố đến những buổi tập bóng. Có vài hôm ông không cho tôi đi cùng, tôi đã khóc cả buổi. Tôi luôn muốn trở thành cầu thủ bóng đá, và tôi rất cảm ơn cha mẹ đã giúp tôi toại nguyện ước mơ thời thơ ấu.”

Gia đình Mkhitaryans trở lại Armenia năm 1995, và chỉ một năm sau ông Hamlet qua đời vì chứng u não. Dù vậy, bóng đá vẫn tiếp tục gắn bó với cả gia đình. Mẹ của Mkhitaryan nay là người đứng đầu ĐTQG Armenia, trong khi chị của anh cũng làm phiên dịch cho UEFA.

Trong lịch sử bóng đá Armenia, Mkhitaryan được coi là một trong những cầu thủ xuất sắc nhất, bên cạnh Nikita Simonyan, Eduard Markarov hay Khoren Oganesian. Với vinh dự là cầu thủ nổi tiếng nhất của Armenia sau khi Liên bang Xô Viết tan rã, anh lại mang một trọng trách lớn hơn so với những bậc tiền bối của mình, và dường như Mkhitaryan hiểu rất rõ điều đó.

Anh nói: “Không phải cầu thủ Armenia nào cũng có cơ hội tham dự Champions League, trong màu áo một trong những đội bóng lớn nhất châu Âu. Điều này hết sức quan trọng đối với tôi, bởi tôi muốn tạo ấn tượng tốt với hàng vạn đứa trẻ Armenia đang theo dõi tôi chơi bóng.”

“Với những đứa trẻ đó, tôi hy vọng rằng chúng sẽ quyết tâm chơi cho những đội bóng lớn ở Champions League. Chúng không nên chỉ dừng lại ở Armenia chỉ bởi chúng nghĩ rằng sẽ chẳng có cơ hội nào để ra nước ngoài chơi bóng. Mọi người luôn cần nhớ rằng họ có thể phát triển tài năng, đạt đến đỉnh cao phong độ, bất kể họ sinh ra ở đâu, dù là Nga, Ukraina hay những nơi khác ở châu Âu. Họ luôn có cơ hội thể hiện tài năng của mình.”

Hoài An | 00:00 30/11/-0001
Chia sẻ
Loading...

Bài viết mới Bài cùng chuyên mục