Murray là một tài năng lớn, ngay từ năm 22 tuổi anh đã đứng số hai thế giới. Và mất thêm 7 năm nữa Murray leo lên số một, sau giải Paris Masters và giữ vững vị trí ấy sau khi đánh bại Novak Djokovic để vô địch ATP World Tour Finals 2016.
Nỗ lực không ngừng nghỉ của Murray sau 11 năm chơi chuyên nghiệp được tưởng thưởng xứng đáng bằng ngai vàng trên bảng xếp hạng. Ngự trị ở đỉnh cao, Murray có cơ hội đoạt thêm nhiều danh hiệu Grand Slam danh giá nữa, nhất là trong giai đoạn mà Djokovic chưa thể trở lại là chính anh của 6 tháng trước, và các đàn em thì chưa đủ "khôn" để có thể vượt qua Murray.
Còn nhớ ở Australian Open 2015, tốc độ trung bình trong những cú giao bóng hai của Murray trong trận đấu với Yuki Bhambri là 136 km/giờ. Một năm sau, trong trận đấu với Alexander Zverev, con số ấy là trung bình 149 km/giờ, và có lúc lên đến 163 km/h. Số điểm giành được từ giao bóng hai của Murray cũng tăng dần từ 51% năm 2014 đến 52% năm 2015 và 54% năm 2016. Về mặt này, Murray đang xếp thứ 13 thế giới, một sự cải thiện rất đáng kể so với năm ngoái (hạng 25).
Murray vốn nổi tiếng với nghệ thuật phòng thủ, đặc biệt trong những tình huống anh phải đuổi bóng lùi sâu hoặc rộng ra biên. Chúng ta có thể liệt kê không hết những lần anh cứu thua trong các pha bóng bền bằng những kỹ năng siêu thực, những cú lốp trái giật cổ tay với quỹ đạo trái bóng đi cực hiểm, sát với baseline. Kỹ năng ấy không chỉ hiệu quả với những đối thủ chơi lên lưới, mà còn giúp Murray có nhiều thời gian chọn những vị trí phòng thủ tốt hơn để chuẩn bị cho cú đánh tiếp theo.
Vào ngày 16/1, Murray sẽ khởi đầu mùa giải 2017 với mục tiêu chinh phục Australian Open. Đây cũng là lần đầu tiên, Murray bước vào một Grand Slam với vị thế ứng cử viên số một. Trước đó, “kiến trúc sư” Ivan Lendl cũng không nghĩ rằng Murray có thể lên ngôi số một sớm như vậy. Ông và Jamie Delgado đều cho rằng cùng lắm thì đến tháng Hai hoặc tháng Ba sang năm, Murray mới đạt mục tiêu đó. Nhưng chỉ trong vòng hơn 2 tháng, Murray giành liên tiếp 5 danh hiệu, với 24 trận bất bại.
Nên nhớ Roger Federer đã 35 tuổi và nghỉ thi đấu từ tháng Bảy do chấn thương đầu gối và lưng. Rafael Nadal năm nay cũng đã 30 tuổi, chấn thương khuỷu tay ở Roland Garros, phải nghỉ ở Wimbledon và trải qua mùa giải tồi tệ nhất trong suốt một thập kỷ qua. Họ sẽ phải vượt qua một núi thách thức để có thể trở lại như xưa. Thực tế, Federer đã bật khỏi Top 10 lần đầu tiên sau 14 năm, còn Nadal cũng đã tụt xuống thứ 9. Stan Wawrinka, tay vợt có năng lực đáng sợ nhưng thiếu ổn định, và mới đây đã thừa nhận rằng sự nghiệp của anh đang đi xuống.
Nói cho cùng, vẫn chỉ Djokovic là kẻ thách thức lớn nhất đến ngôi vị số một thế giới củ Murray.